Can trường bước tiếp
Can trường bước tiếp vì hạnh phúc luôn chờ ta phía trước chứ không phải phía sau lưng”
Mỗi người đều sẽ gặp nhau vào đúng thời điểm cần phải gặp, ra đi vào đúng thời điểm cần phải đi. Đừng sợ hãi mà cũng đừng mất lòng tin, những câu chuyện cổ tích ngọt ngào trên đời này vốn không thay đổi giá trị của nó, thứ duy nhất đổi thay là người cùng chúng ta viết nên cổ tích. Chương cũ không đóng lại làm sao có cơ hội cho chương mới mở ra. Cứ rực rỡ, vui vẻ lạc quan và dõng dạc: ”Người tiếp theo!!”
Ba à, đừng lo con sẽ buồn khi cuộc đời không như ý. Bởi vì con hiểu phận của con là cứ sống cho thật tử tế, vạn điều còn lại trời xanh đã tự có an bài. Ba cũng đừng sợ con sẽ khổ đau vì những lời hứa hứa quên quên trên thế gian, nếu không dũng cảm buông tay khỏi những điều chẳng còn lành lặn, thì biết bao giờ mới có cơ hội đón nhận những thứ tốt đẹp hơn.
Con sẽ sống một cuộc đời luôn tiến về phía trước, điều đó có nghĩa là đối với những người không còn phù hợp với hành trình của mình, con sẽ nhẹ nhàng từ bỏ để họ có thể tìm kiếm một người bạn đồng hành mới phù hợp hơn con. Nơi con tuyệt đối không bao giờ có hận thù mặc dù chặng đường đã đi cùng nhau rất có thể vướng đôi ba điều chẳng hài lòng.
Ba và mẹ đã đi cùng nhau trên chuyến tàu thanh xuân năm ấy, thế rồi số phận buộc ba phải xuống ga ở giữa đoạn đường. Con biết ba mẹ đã có nhiều điều bỏ lỡ trong quãng đời tuổi trẻ, chính vì thế mà con bây giờ không chỉ sống cho riêng mình mà còn là sống cho những gì mẹ và ba chưa làm được.
Con biết dù bây giờ ba không thể bước đi cùng con, chẳng thể chia vui với những thành công hay là đưa bờ vai cho con nương tựa trước những khổ đau mà cuộc đời ai cũng phải đôi ba lần nếm trải. Nhưng con tin ba vẫn luôn ngắm nhìn con Can trường bước tiếp, ngẩng cao đầu kiêu hãnh dưới ánh bình minh vào mỗi sớm mai thức dậy. Con luôn tin rằng cuộc sống của con có hạnh phúc hay không, giá trị của con có tăng theo thời gian hay không là do chính con chọn lựa chứ không phụ thuộc vào số phận hay bất kỳ ai.
Và con sẽ luôn chọn sống can trường như ba luôn mong đợi. Quyển sách này con gửi cho ba. Cảm ơn ba đã cho con hình hài, trái tim và lòng can đảm. Ba mãi sống ở nơi trang trọng nhất trong tim con.
Con yêu ba nhiều,
Con gái của ba.
Can trường bước tiếp vì hạnh phúc luôn chờ ta phía trước chứ không phải phía sau lưng”
Mỗi người đều sẽ gặp nhau vào đúng thời điểm cần phải gặp, ra đi vào đúng thời điểm cần phải đi. Đừng sợ hãi mà cũng đừng mất lòng tin, những câu chuyện cổ tích ngọt ngào trên đời này vốn không thay đổi giá trị của nó, thứ duy nhất đổi thay là người cùng chúng ta viết nên cổ tích. Chương cũ không đóng lại làm sao có cơ hội cho chương mới mở ra. Cứ rực rỡ, vui vẻ lạc quan và dõng dạc: ”Người tiếp theo!!”
Ba à, đừng lo con sẽ buồn khi cuộc đời không như ý. Bởi vì con hiểu phận của con là cứ sống cho thật tử tế, vạn điều còn lại trời xanh đã tự có an bài. Ba cũng đừng sợ con sẽ khổ đau vì những lời hứa hứa quên quên trên thế gian, nếu không dũng cảm buông tay khỏi những điều chẳng còn lành lặn, thì biết bao giờ mới có cơ hội đón nhận những thứ tốt đẹp hơn.
Con sẽ sống một cuộc đời luôn tiến về phía trước, điều đó có nghĩa là đối với những người không còn phù hợp với hành trình của mình, con sẽ nhẹ nhàng từ bỏ để họ có thể tìm kiếm một người bạn đồng hành mới phù hợp hơn con. Nơi con tuyệt đối không bao giờ có hận thù mặc dù chặng đường đã đi cùng nhau rất có thể vướng đôi ba điều chẳng hài lòng.
Ba và mẹ đã đi cùng nhau trên chuyến tàu thanh xuân năm ấy, thế rồi số phận buộc ba phải xuống ga ở giữa đoạn đường. Con biết ba mẹ đã có nhiều điều bỏ lỡ trong quãng đời tuổi trẻ, chính vì thế mà con bây giờ không chỉ sống cho riêng mình mà còn là sống cho những gì mẹ và ba chưa làm được.
Con biết dù bây giờ ba không thể bước đi cùng con, chẳng thể chia vui với những thành công hay là đưa bờ vai cho con nương tựa trước những khổ đau mà cuộc đời ai cũng phải đôi ba lần nếm trải. Nhưng con tin ba vẫn luôn ngắm nhìn con Can trường bước tiếp, ngẩng cao đầu kiêu hãnh dưới ánh bình minh vào mỗi sớm mai thức dậy. Con luôn tin rằng cuộc sống của con có hạnh phúc hay không, giá trị của con có tăng theo thời gian hay không là do chính con chọn lựa chứ không phụ thuộc vào số phận hay bất kỳ ai.
Và con sẽ luôn chọn sống can trường như ba luôn mong đợi. Quyển sách này con gửi cho ba. Cảm ơn ba đã cho con hình hài, trái tim và lòng can đảm. Ba mãi sống ở nơi trang trọng nhất trong tim con.
Con yêu ba nhiều,
Con gái của ba.
Can trường bước tiếp vì hạnh phúc luôn chờ ta phía trước chứ không phải phía sau lưng”
Mỗi người đều sẽ gặp nhau vào đúng thời điểm cần phải gặp, ra đi vào đúng thời điểm cần phải đi. Đừng sợ hãi mà cũng đừng mất lòng tin, những câu chuyện cổ tích ngọt ngào trên đời này vốn không thay đổi giá trị của nó, thứ duy nhất đổi thay là người cùng chúng ta viết nên cổ tích. Chương cũ không đóng lại làm sao có cơ hội cho chương mới mở ra. Cứ rực rỡ, vui vẻ lạc quan và dõng dạc: ”Người tiếp theo!!”
Ba à, đừng lo con sẽ buồn khi cuộc đời không như ý. Bởi vì con hiểu phận của con là cứ sống cho thật tử tế, vạn điều còn lại trời xanh đã tự có an bài. Ba cũng đừng sợ con sẽ khổ đau vì những lời hứa hứa quên quên trên thế gian, nếu không dũng cảm buông tay khỏi những điều chẳng còn lành lặn, thì biết bao giờ mới có cơ hội đón nhận những thứ tốt đẹp hơn.
Con sẽ sống một cuộc đời luôn tiến về phía trước, điều đó có nghĩa là đối với những người không còn phù hợp với hành trình của mình, con sẽ nhẹ nhàng từ bỏ để họ có thể tìm kiếm một người bạn đồng hành mới phù hợp hơn con. Nơi con tuyệt đối không bao giờ có hận thù mặc dù chặng đường đã đi cùng nhau rất có thể vướng đôi ba điều chẳng hài lòng.
Ba và mẹ đã đi cùng nhau trên chuyến tàu thanh xuân năm ấy, thế rồi số phận buộc ba phải xuống ga ở giữa đoạn đường. Con biết ba mẹ đã có nhiều điều bỏ lỡ trong quãng đời tuổi trẻ, chính vì thế mà con bây giờ không chỉ sống cho riêng mình mà còn là sống cho những gì mẹ và ba chưa làm được.
Con biết dù bây giờ ba không thể bước đi cùng con, chẳng thể chia vui với những thành công hay là đưa bờ vai cho con nương tựa trước những khổ đau mà cuộc đời ai cũng phải đôi ba lần nếm trải. Nhưng con tin ba vẫn luôn ngắm nhìn con Can trường bước tiếp, ngẩng cao đầu kiêu hãnh dưới ánh bình minh vào mỗi sớm mai thức dậy. Con luôn tin rằng cuộc sống của con có hạnh phúc hay không, giá trị của con có tăng theo thời gian hay không là do chính con chọn lựa chứ không phụ thuộc vào số phận hay bất kỳ ai.
Và con sẽ luôn chọn sống can trường như ba luôn mong đợi. Quyển sách này con gửi cho ba. Cảm ơn ba đã cho con hình hài, trái tim và lòng can đảm. Ba mãi sống ở nơi trang trọng nhất trong tim con.
Con yêu ba nhiều,
Con gái của ba.