Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi - Lư Tư Hạo
Lư Tư Hạo
Tiến về phía trước đi, thế giới này không quan tâm đến sự yếu đuối của bạn đâu!
-
Bạn ăn cơm một mình, mỗi lần đều ăn ở cùng một quán, gọi cùng một món ăn.
Bạn dạo phố một mình, bần thần nhìn một bộ quần áo trong tủ kính rất lâu, nhưng cuối cùng không thử.
Bạn một mình âm thầm làm việc đến bán mạng, bụng đói thì ăn nốt mẩu bánh mì, uống nốt cốc sữa sót lại từ buổi sáng, để rồi sau đó lại một mình dẫm lên cái bóng của chính mình để về nhà.
Nếu bạn nghĩ bản thân mình như vậy là tội nghiệp, là mệt mỏi, là đáng thương đến bật khóc… thì hãy dừng lại và suy nghĩ thử xem.
Ở cái tuổi vẫn còn gập ghềnh chưa trải đủ sự đời, không nhà, không xe, đi làm vẫn phải chen chúc để kịp chuyến xe bus chật chội, làm việc vẫn phải nhìn sắc mặt của người khác, nói cười chẳng thể theo ý mình… Và tất cả những gì bạn làm được chỉ là khóc thôi sao?!
Thế giới này vốn sẽ không vì nỗi buồn của bất kỳ ai mà dừng lại.
Cuộc sống cũng sẽ không vì ai rơi nước mắt mà sẽ đối xử nhẹ nhàng hơn.
Đừng cúi đầu nhìn xuống cái bóng dưới chân mình nữa, hãy thử ngẩng đầu lên mà xem!
Bạn ăn cơm một mình … chính là để đợi một người thật lòng muốn dẫn bạn đi ăn mỗi ngày.
Bạn không thể mua những thứ mình thích ngay lúc này… nhưng không có nghĩa là sau này cũng vậy.
Bạn làm việc đến bán mạng… nhưng rồi sẽ có một ngày mọi nỗ lực của bạn được đền đáp mà thôi.
Đúng vậy, chỉ cần tiếp tục ngẩng đầu kiêu hãnh bước đi, thì trên đời này chẳng có gì có thể làm khó được bạn mãi.
Vẫn là chàng trai Lư Tư Hạo cùng giọng văn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng đã chinh phục hàng triệu trái tim trong những tác phẩm trước, “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” dù chẳng thể khiến con đường bạn đang đi bớt gập ghềnh hơn, nhưng sẽ là cuốn sách tuyệt nhất để dẫn đường cho tuổi trẻ của bạn và tôi, những tuổi trẻ đang chênh vênh lạc lối chẳng biết đi về đâu.
Lư Tư Hạo
Tiến về phía trước đi, thế giới này không quan tâm đến sự yếu đuối của bạn đâu!
-
Bạn ăn cơm một mình, mỗi lần đều ăn ở cùng một quán, gọi cùng một món ăn.
Bạn dạo phố một mình, bần thần nhìn một bộ quần áo trong tủ kính rất lâu, nhưng cuối cùng không thử.
Bạn một mình âm thầm làm việc đến bán mạng, bụng đói thì ăn nốt mẩu bánh mì, uống nốt cốc sữa sót lại từ buổi sáng, để rồi sau đó lại một mình dẫm lên cái bóng của chính mình để về nhà.
Nếu bạn nghĩ bản thân mình như vậy là tội nghiệp, là mệt mỏi, là đáng thương đến bật khóc… thì hãy dừng lại và suy nghĩ thử xem.
Ở cái tuổi vẫn còn gập ghềnh chưa trải đủ sự đời, không nhà, không xe, đi làm vẫn phải chen chúc để kịp chuyến xe bus chật chội, làm việc vẫn phải nhìn sắc mặt của người khác, nói cười chẳng thể theo ý mình… Và tất cả những gì bạn làm được chỉ là khóc thôi sao?!
Thế giới này vốn sẽ không vì nỗi buồn của bất kỳ ai mà dừng lại.
Cuộc sống cũng sẽ không vì ai rơi nước mắt mà sẽ đối xử nhẹ nhàng hơn.
Đừng cúi đầu nhìn xuống cái bóng dưới chân mình nữa, hãy thử ngẩng đầu lên mà xem!
Bạn ăn cơm một mình … chính là để đợi một người thật lòng muốn dẫn bạn đi ăn mỗi ngày.
Bạn không thể mua những thứ mình thích ngay lúc này… nhưng không có nghĩa là sau này cũng vậy.
Bạn làm việc đến bán mạng… nhưng rồi sẽ có một ngày mọi nỗ lực của bạn được đền đáp mà thôi.
Đúng vậy, chỉ cần tiếp tục ngẩng đầu kiêu hãnh bước đi, thì trên đời này chẳng có gì có thể làm khó được bạn mãi.
Vẫn là chàng trai Lư Tư Hạo cùng giọng văn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng đã chinh phục hàng triệu trái tim trong những tác phẩm trước, “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” dù chẳng thể khiến con đường bạn đang đi bớt gập ghềnh hơn, nhưng sẽ là cuốn sách tuyệt nhất để dẫn đường cho tuổi trẻ của bạn và tôi, những tuổi trẻ đang chênh vênh lạc lối chẳng biết đi về đâu.
Lư Tư Hạo
Tiến về phía trước đi, thế giới này không quan tâm đến sự yếu đuối của bạn đâu!
-
Bạn ăn cơm một mình, mỗi lần đều ăn ở cùng một quán, gọi cùng một món ăn.
Bạn dạo phố một mình, bần thần nhìn một bộ quần áo trong tủ kính rất lâu, nhưng cuối cùng không thử.
Bạn một mình âm thầm làm việc đến bán mạng, bụng đói thì ăn nốt mẩu bánh mì, uống nốt cốc sữa sót lại từ buổi sáng, để rồi sau đó lại một mình dẫm lên cái bóng của chính mình để về nhà.
Nếu bạn nghĩ bản thân mình như vậy là tội nghiệp, là mệt mỏi, là đáng thương đến bật khóc… thì hãy dừng lại và suy nghĩ thử xem.
Ở cái tuổi vẫn còn gập ghềnh chưa trải đủ sự đời, không nhà, không xe, đi làm vẫn phải chen chúc để kịp chuyến xe bus chật chội, làm việc vẫn phải nhìn sắc mặt của người khác, nói cười chẳng thể theo ý mình… Và tất cả những gì bạn làm được chỉ là khóc thôi sao?!
Thế giới này vốn sẽ không vì nỗi buồn của bất kỳ ai mà dừng lại.
Cuộc sống cũng sẽ không vì ai rơi nước mắt mà sẽ đối xử nhẹ nhàng hơn.
Đừng cúi đầu nhìn xuống cái bóng dưới chân mình nữa, hãy thử ngẩng đầu lên mà xem!
Bạn ăn cơm một mình … chính là để đợi một người thật lòng muốn dẫn bạn đi ăn mỗi ngày.
Bạn không thể mua những thứ mình thích ngay lúc này… nhưng không có nghĩa là sau này cũng vậy.
Bạn làm việc đến bán mạng… nhưng rồi sẽ có một ngày mọi nỗ lực của bạn được đền đáp mà thôi.
Đúng vậy, chỉ cần tiếp tục ngẩng đầu kiêu hãnh bước đi, thì trên đời này chẳng có gì có thể làm khó được bạn mãi.
Vẫn là chàng trai Lư Tư Hạo cùng giọng văn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng đã chinh phục hàng triệu trái tim trong những tác phẩm trước, “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” dù chẳng thể khiến con đường bạn đang đi bớt gập ghềnh hơn, nhưng sẽ là cuốn sách tuyệt nhất để dẫn đường cho tuổi trẻ của bạn và tôi, những tuổi trẻ đang chênh vênh lạc lối chẳng biết đi về đâu.