Thế giới mênh mông buồn vui cất vào lòng - Hall of Dreamers
Dành cho những người bên lề của cuộc đời đang:
- Loay hoay mãi với “vị đắng” quẩn quanh trong cuộc sống thường nhật của mình
- Thấy trái tim mình lơ lửng và vô định
- Muốn quên đi chuyện cũ để đón nhận “viên kẹo ngọt” của cuộc đời.
Năm tháng tuổi trẻ cuồng nhiệt, bạn thấy gì trong mắt mình, đương thời rực rỡ hay một đời dở dang? Thực ra sống cùng dưới một bầu trời, ai mà chẳng dính phải mưa. Quan trọng là sau cơn mưa ấy, có người biết cách làm khô quần áo mình, có người lại mặc quần áo ướt tự làm nhiễm lạnh bản thân.
Đôi khi, cuộc đời khiến bạn mệt mỏi, đau khổ và tuyệt vọng, nhưng bạn biết không, chỉ cần nhịp tim bạn vẫn đập, hơi thở vẫn đều đặn và nước mắt vẫn rơi, dẫu có là những giọt nước mắt bi thương thì bạn vẫn còn nợ cuộc đời hai tiếng cảm ơn. Bởi thức dậy nghĩa là cơ hội, và sống là một đặc quyền để viết tiếp trang thứ hai của đường đời.
“Thế giới mênh mông, buồn vui cất vào lòng” sẽ là “căn gác xép” chứa đựng những buồn vui của bạn, ôm ấp một cuộc đời bình lặng chẳng bão giông, cũng mong đời bạn là biển lớn, mang ước mơ gửi gắm về phương xa. Hãy để nỗi buồn vào nước, để từng con sóng cuốn nó chìm sâu vào đáy đại dương.
Nắng hạn gặp mưa rào, mong cho bạn luôn tìm được hy vọng của chính mình, không vì thất bại mà lạc lối, không vì khó khăn mà sai đường. Bởi “thế gian này vốn dĩ rất tươi đẹp, hãy để gió mang nỗi buồn của bạn gửi vào mây, hóa thành mưa rơi xuống nhân gian rồi trôi đi mất.”
Dành cho những người bên lề của cuộc đời đang:
- Loay hoay mãi với “vị đắng” quẩn quanh trong cuộc sống thường nhật của mình
- Thấy trái tim mình lơ lửng và vô định
- Muốn quên đi chuyện cũ để đón nhận “viên kẹo ngọt” của cuộc đời.
Năm tháng tuổi trẻ cuồng nhiệt, bạn thấy gì trong mắt mình, đương thời rực rỡ hay một đời dở dang? Thực ra sống cùng dưới một bầu trời, ai mà chẳng dính phải mưa. Quan trọng là sau cơn mưa ấy, có người biết cách làm khô quần áo mình, có người lại mặc quần áo ướt tự làm nhiễm lạnh bản thân.
Đôi khi, cuộc đời khiến bạn mệt mỏi, đau khổ và tuyệt vọng, nhưng bạn biết không, chỉ cần nhịp tim bạn vẫn đập, hơi thở vẫn đều đặn và nước mắt vẫn rơi, dẫu có là những giọt nước mắt bi thương thì bạn vẫn còn nợ cuộc đời hai tiếng cảm ơn. Bởi thức dậy nghĩa là cơ hội, và sống là một đặc quyền để viết tiếp trang thứ hai của đường đời.
“Thế giới mênh mông, buồn vui cất vào lòng” sẽ là “căn gác xép” chứa đựng những buồn vui của bạn, ôm ấp một cuộc đời bình lặng chẳng bão giông, cũng mong đời bạn là biển lớn, mang ước mơ gửi gắm về phương xa. Hãy để nỗi buồn vào nước, để từng con sóng cuốn nó chìm sâu vào đáy đại dương.
Nắng hạn gặp mưa rào, mong cho bạn luôn tìm được hy vọng của chính mình, không vì thất bại mà lạc lối, không vì khó khăn mà sai đường. Bởi “thế gian này vốn dĩ rất tươi đẹp, hãy để gió mang nỗi buồn của bạn gửi vào mây, hóa thành mưa rơi xuống nhân gian rồi trôi đi mất.”
Dành cho những người bên lề của cuộc đời đang:
- Loay hoay mãi với “vị đắng” quẩn quanh trong cuộc sống thường nhật của mình
- Thấy trái tim mình lơ lửng và vô định
- Muốn quên đi chuyện cũ để đón nhận “viên kẹo ngọt” của cuộc đời.
Năm tháng tuổi trẻ cuồng nhiệt, bạn thấy gì trong mắt mình, đương thời rực rỡ hay một đời dở dang? Thực ra sống cùng dưới một bầu trời, ai mà chẳng dính phải mưa. Quan trọng là sau cơn mưa ấy, có người biết cách làm khô quần áo mình, có người lại mặc quần áo ướt tự làm nhiễm lạnh bản thân.
Đôi khi, cuộc đời khiến bạn mệt mỏi, đau khổ và tuyệt vọng, nhưng bạn biết không, chỉ cần nhịp tim bạn vẫn đập, hơi thở vẫn đều đặn và nước mắt vẫn rơi, dẫu có là những giọt nước mắt bi thương thì bạn vẫn còn nợ cuộc đời hai tiếng cảm ơn. Bởi thức dậy nghĩa là cơ hội, và sống là một đặc quyền để viết tiếp trang thứ hai của đường đời.
“Thế giới mênh mông, buồn vui cất vào lòng” sẽ là “căn gác xép” chứa đựng những buồn vui của bạn, ôm ấp một cuộc đời bình lặng chẳng bão giông, cũng mong đời bạn là biển lớn, mang ước mơ gửi gắm về phương xa. Hãy để nỗi buồn vào nước, để từng con sóng cuốn nó chìm sâu vào đáy đại dương.
Nắng hạn gặp mưa rào, mong cho bạn luôn tìm được hy vọng của chính mình, không vì thất bại mà lạc lối, không vì khó khăn mà sai đường. Bởi “thế gian này vốn dĩ rất tươi đẹp, hãy để gió mang nỗi buồn của bạn gửi vào mây, hóa thành mưa rơi xuống nhân gian rồi trôi đi mất.”