Mỏi mòn tìm kiếm lại là người cũ từng quen - Bạch Lạc Mai

$20.00

Cả đời của người con gái thời Tống sâu sắc quanh co, đoan chính hữu tình. Người con gái ấy là nữ từ nhân tuyệt diễm trong thế giới thời Tống. Cuộc đời nàng, nếu nói phức tạp thì cũng chính là đã trải qua quá trình từ phồn hoa đến suy tàn. Mà nếu nói đơn giản thì là một quyển Tống từ, dăm vò rượu ngon và một đoạn tình sử.

Năm tháng đối đãi với nàng khoan dung vô tư, tuy sinh ra trong gia đình thư hương nhưng không bị lễ tiết thế tục ràng buộc. Trong mắt nàng, cõi hồng trần mờ mịt, kiếp phù du rối ren đều là đóa sen cành mai, cảm hứng thiên nhiên. Đến tuổi cập kê nàng may mắn gặp được tri âm tri kỷ, cùng cược sách sánh trà, hạnh phúc bên nhau, chung tay chỉnh lý kim thạch thư họa; tuy cũng có chuyện thăng trầm bất an song chỉ là cái bóng trong ao, chung quy chẳng trở ngại gì.

Cứ ngỡ rằng những tháng ngày bình lặng, yên ấm ấy của nàng sẽ kéo dài tới cuối cuộc đời. Nhưng có lẽ, may mắn hạnh phúc cả đời nàng đã dành cả vào nửa đời trước để rồi nửa đời còn lại nàng một thân một mình, lẻ loi phiêu bạt, lội suối băng ngàn giữa thời loạn, chẳng có chốn nương thân. “Từng phong lưu năm ấy, đốt hương thơm áo, đun nước châm trà.” Đến lúc này, “Rượu nhạt uống đôi ba chén, không chống nổi chiều về gió dữ.” Cuộc sống tuy không được như ý, thậm chí bần hàn, song cũng giản dị yên ổn.

Bậc tài nữ một thời, từ nhân muôn thuở cũng chỉ ẩn cư nơi nhà cũ ngõ sâu, ngắm hoa xuân tưng bừng nở rồi lại rụng, trăng thu lặng lẽ tròn rồi lại khuyết. Thiên hạ bao la, lịch sử lâu dài, người bị lạnh nhạt đâu chỉ một mình nàng.

Quantity:
Add To Cart

Cả đời của người con gái thời Tống sâu sắc quanh co, đoan chính hữu tình. Người con gái ấy là nữ từ nhân tuyệt diễm trong thế giới thời Tống. Cuộc đời nàng, nếu nói phức tạp thì cũng chính là đã trải qua quá trình từ phồn hoa đến suy tàn. Mà nếu nói đơn giản thì là một quyển Tống từ, dăm vò rượu ngon và một đoạn tình sử.

Năm tháng đối đãi với nàng khoan dung vô tư, tuy sinh ra trong gia đình thư hương nhưng không bị lễ tiết thế tục ràng buộc. Trong mắt nàng, cõi hồng trần mờ mịt, kiếp phù du rối ren đều là đóa sen cành mai, cảm hứng thiên nhiên. Đến tuổi cập kê nàng may mắn gặp được tri âm tri kỷ, cùng cược sách sánh trà, hạnh phúc bên nhau, chung tay chỉnh lý kim thạch thư họa; tuy cũng có chuyện thăng trầm bất an song chỉ là cái bóng trong ao, chung quy chẳng trở ngại gì.

Cứ ngỡ rằng những tháng ngày bình lặng, yên ấm ấy của nàng sẽ kéo dài tới cuối cuộc đời. Nhưng có lẽ, may mắn hạnh phúc cả đời nàng đã dành cả vào nửa đời trước để rồi nửa đời còn lại nàng một thân một mình, lẻ loi phiêu bạt, lội suối băng ngàn giữa thời loạn, chẳng có chốn nương thân. “Từng phong lưu năm ấy, đốt hương thơm áo, đun nước châm trà.” Đến lúc này, “Rượu nhạt uống đôi ba chén, không chống nổi chiều về gió dữ.” Cuộc sống tuy không được như ý, thậm chí bần hàn, song cũng giản dị yên ổn.

Bậc tài nữ một thời, từ nhân muôn thuở cũng chỉ ẩn cư nơi nhà cũ ngõ sâu, ngắm hoa xuân tưng bừng nở rồi lại rụng, trăng thu lặng lẽ tròn rồi lại khuyết. Thiên hạ bao la, lịch sử lâu dài, người bị lạnh nhạt đâu chỉ một mình nàng.

Cả đời của người con gái thời Tống sâu sắc quanh co, đoan chính hữu tình. Người con gái ấy là nữ từ nhân tuyệt diễm trong thế giới thời Tống. Cuộc đời nàng, nếu nói phức tạp thì cũng chính là đã trải qua quá trình từ phồn hoa đến suy tàn. Mà nếu nói đơn giản thì là một quyển Tống từ, dăm vò rượu ngon và một đoạn tình sử.

Năm tháng đối đãi với nàng khoan dung vô tư, tuy sinh ra trong gia đình thư hương nhưng không bị lễ tiết thế tục ràng buộc. Trong mắt nàng, cõi hồng trần mờ mịt, kiếp phù du rối ren đều là đóa sen cành mai, cảm hứng thiên nhiên. Đến tuổi cập kê nàng may mắn gặp được tri âm tri kỷ, cùng cược sách sánh trà, hạnh phúc bên nhau, chung tay chỉnh lý kim thạch thư họa; tuy cũng có chuyện thăng trầm bất an song chỉ là cái bóng trong ao, chung quy chẳng trở ngại gì.

Cứ ngỡ rằng những tháng ngày bình lặng, yên ấm ấy của nàng sẽ kéo dài tới cuối cuộc đời. Nhưng có lẽ, may mắn hạnh phúc cả đời nàng đã dành cả vào nửa đời trước để rồi nửa đời còn lại nàng một thân một mình, lẻ loi phiêu bạt, lội suối băng ngàn giữa thời loạn, chẳng có chốn nương thân. “Từng phong lưu năm ấy, đốt hương thơm áo, đun nước châm trà.” Đến lúc này, “Rượu nhạt uống đôi ba chén, không chống nổi chiều về gió dữ.” Cuộc sống tuy không được như ý, thậm chí bần hàn, song cũng giản dị yên ổn.

Bậc tài nữ một thời, từ nhân muôn thuở cũng chỉ ẩn cư nơi nhà cũ ngõ sâu, ngắm hoa xuân tưng bừng nở rồi lại rụng, trăng thu lặng lẽ tròn rồi lại khuyết. Thiên hạ bao la, lịch sử lâu dài, người bị lạnh nhạt đâu chỉ một mình nàng.